Phím Ses

Ông chú số hưởng được thẩm hai lồn gái dâm hàng xóm

  • #1
  • #2
  • #3
  • Chúng trở thành một thói quen của tiềm thức, được tiềm thức lau chùi và tự động bật lên hàng ngày. Thôi thì dùng vào chỗ khác. Chỉ lấy một ví dụ điển hình và đơn giản nhất.

    Thôi, không cần lăn tăn cho mệt. An ủi nhau một chút: Thua thế này công an, cảnh sát đỡ khổ. Sự trùng hợp nhiều khi là tất yếu.

    Có thể nó chưa đủ để xoa dịu nỗi cô đơn khủng khiếp của những người gọi là cao thủ hiện sinh (thường là những tài năng lớn). Đêm qua lúc vỡ giấc lại nằm nghĩ triền miên. Và có thể những kẻ hèn không chịu bắt chước lúc tốt lại nhè lúc xấu mà noi theo.

    Là thích cái gì thì làm cái đấy. Lũ sư tử trông thật già nua và hốc hác. Thêm nữa, biết công nghệ cao không đồng nghĩa với được giáo dục và tự giáo dục tốt (có người biết công nghệ cao không biết điều này).

    Đúng là thân làm tội đời! Luyện trí nhớ là như vầy: Nhìn một lượt cái bàn. Con đừng làm mọi người buồn nhưng mọi người chả bao giờ chịu đừng làm con buồn.

    Chỉ thi thoảng lóe lên thôi. Mà có thể họ hiểu nhưng không áp dụng được vào thực tế: Bất cứ thằng con trai nào cũng coi mình là một thằng đàn ông ở những giá trị nhất định chứ không phải một đứa trẻ con hay một cậu bé. Nhưng bạn biết, đó chỉ là tưởng tượng thôi, mọi người đều yêu mến bạn, yêu mến vì sự lơ ngơ bề ngoài và trí thông minh của bạn dù họ luôn cười và luôn đùa chê bạn lông bông, hâm hấp.

    Nhưng bác ơi, cháu phải sống để bác không phải làm thế. Và thế là phải giáo dục, răn đe ngay từ trong trứng nước. Mãi rồi bạn mới nghĩ ra phải bịt tai lại và quả nhiên là nó dứt.

    Sợ không trả được? Không phải. Hắn cho rằng có khả năng đứng ngoài dục vọng và hiểu được cái dục vọng đang có trong mình và xung quanh mới là một trạng thái tương đối toàn diện. Và rằng nếu bạn đang tham gia một bi kịch, bạn cũng có thể tạo được một kết thúc có hậu.

    Nhưng về sau ngẫm lại thấy bố mẹ lo cho mình, lo cho danh dự quá mà đâm ra… Cũng tại tôi chẳng mấy khi để bố mẹ thấy mình ngồi vào bàn học. À nhầm, thế thì chưa xứng gọi là độc giả. Nhưng khi bằng tuổi nó, tôi hiểu biết và tinh tế hơn.

    Còn khoảng không giữa cái bàn và trần nhà đôi khi có một vài con muỗi bay bay. Nhưng mẹ tôi ngồi đó, đưa khăn mùi xoa cho tôi. Nó còn có vô số uẩn ức và những cái khác.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap