Hoặc với nội dung vờ phản ánh chính nó. Vậy thì chuyện của ông sẽ chỉ được in duy nhất một bản. Nhưng những thứ đó hơi hiếm.
Khi thấy viết đã cũ cũng lại khó tiếp tục. Cái tục của số đông cũng góp phần phá bỏ những cái thứ hàng rào luân lí vốn dĩ luôn cởi truồng và thủ dâm giữa thanh thiên bạch nhật trong bộ quần áo của hoàng đế với hai tay đút túi bệ vệ. Nhưng lúc này cũng là lúc mọi người trong nhà thức dậy.
Nhưng nếu công việc ấy liên quan đến tiền bạc thì tôi xin bao ngài cả ngày hôm nay. Hy vọng là bạn còn cơ hội sống để có thể nhận ra. Nằm vô tích sự cả đêm vẫn phải nằm.
Để chờ một sự thật tươi đẹp. Thế đã đầy áp lực và đầy niềm mặc cảm phản bội, vô ơn rồi. Tuổi già đang đến, mẹ cần tình yêu thương của những đứa con.
Những người bạn thân vẫn giúp đỡ ông và ông chấp nhận sự hỗ trợ chân thành ấy. Nhưng chờ đến bao giờ. Hành động hy sinh thân mình của con khỉ cái làm ông căm ghét.
Mở tủ ra, thay quần áo. Bạn muốn nhìn thấy năng lực thực sự của họ được phát huy, họ được nâng cấp nhận thức và có những điều tâm huyết để đeo đuổi. Cá với bác gái xem đội nào thắng.
Chỉ có tiếng còi xe ngoài đường dội vào, và nước mắt nước mũi chảy. Đồng chí nào mai sau làm quản lí giao thông xin nhớ cho cái vụ này. Diễn biến tâm lí có vẻ như thế.
Tôi nằm trên gác, đọc hoặc viết. Nhưng tiếng gọi của họ át tiếng trả lời của nó. Rồi thì thời gian trôi, ở những lớp màng được vén khác, chàng trai lại tưởng tượng sâu hơn:
Ngoan ngoãn như một chú thỏ. Thi thoảng chúng bay rợp trời. Và nghĩ rằng đâu là lí trí đâu là trái tim khi mình vừa rung động vừa nhận thức được nó.
Viết dở cho người ta ghét truyện ngắn vậy. Và biết rằng mình biết ít thế nào. Mẹ: Thôi, nhà em không nuôi đâu ạ.