Keller, hội trưởng nghiệp đoàn "Chrysler rằng làm cách nào mà khỏi ưu tư, ông đáp: "Gặp một tình thế khó khăn, nếu có cách cải thiện được thì tôi cải thiện. Họ run cầm cập như những kẻ sợ chết vậy. Chúng ta, ai cũng cảm thấy cần có ở thế gian này một người sẳn sàng nghe mình và hiểu mình.
Ba chục năm qua, anh Sam Vauclain thành Hội trưởng công ty đóng đầu máy xe lửa Baldwin. Tức thì anh viết xuống giấy những nét rắn rỏi: "Thế tại sao cứ vô lý mà lo mãi?". Cuộc khủng hoảng ấy đã cho tôi một sức mạnh mà không bao giờ tôi ngờ có được.
Bản tính con ngời thời nào cũng là bản tính con người và trong đời bạn, bạn đừng mong gì nó thay đổi hết. Nhưng tôi đã kiếm được hai cái nầy nó giúp tôi đứng dang ra xa vấn đề của tôi, để xét những sự kiện một cách sáng suốt và khách quan. Tôi chỉ cần ngồi tại bàn viết, ngó qua cửa sổ là thấy ngay một nhà mà con quỷ ưu tư đã phá phách làm cho người ta bị chứng thần kinh suy nhược, và một nhà khác có người đàn ông bị bệnh tiểu đường vì quá ưu tư.
Muốn tránh sự mệt mỏi và những nỗi ưu phiền, ta phải biết tĩnh dưỡng ngay khi thấy mình sắp mệt. Nghe bạn hỏi có đau khổ gì không, thì bà đáp: "Không, không có gì cả". Phải có một tinh thần và sống một đời vị tha mới được".
Ông bảo một nhóm sinh viên làm những chắc nghiệm mà ông biết trước rằng họ không thích chút nào hết. Họ bàn cãi rất nhiều mà quyết định rất ít. Ta hãy vui vẽ và sung sướng hưởng nó đi".
Và hết thảy nước mắt của bạn cũng không rửa được một chữ" [21]. Bác sĩ Kleitman cũng nói rằng những người lo vì mất ngủ, thường lại ngủ nhiều hơn là họ tưởng. Chừng mười phần trăm những trường hợp xẩy ra trong đời sống chúng ta là những trường hợp bất lợi.
Ông là con một nhà cực nghèo. Ông gởi đơn xin việc, nhưng tới đâu người ta đều trả lời rằng, trong thời kỳ chiến tranh, người ta không thể thu nhận một thư tín viên ngoại quốc, tuy nhiên họ cũng ghi tên và sẽ gọi đến ông, nếu cần. Người đàn bà mà ông đã gặp có biết bao nỗi buồn phiền về gia đình.
Cô kể: "Trong sở có bốn cô thư ký, mỗi cô đánh máy cho vài ông chủ sự. Hoá công cho ta nhịn uống, nhịn ăn được lâu hơn là nhịn ngủ. Càng cận ngày, tôi càng đau đớn cho thân phận.
Nói cho đúng, đây là một bệnh viện chữa thần kinh. Nếu không thổ lộ với ai được, ta vẫn thổ lộ với Thượng Đế. Vậy thì ta phải hành động theo tài năng của ta, như Irving Berlin đã khôn khéo khuyên George Gershwin.
Mở một sổ điện thoại, bạn sẽ kiếm được tên và địa chỉ của họ. Nhưng thú thật cùng bạn, cả hai việc cốt yếu kia, tôi không làm việc nào. Càng nghĩ lại càng hoảng sợ.