Nếu không, họ tiếp tục làm rõ ý đó. Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau. Bất chợt anh nhớ lý do đã đưa anh đến đây.
Cả hai người đàn ông đều im lặng, mỗi người theo đuổi những ý nghĩ của riêng mình. Cảm xúc của anh lúc này rất khó tả. Khi lớn lên, mẹ của họ lập gia đình với hai anh em John Jones và John James vào cùng một ngày.
- Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác. - Không biết tôi đã nói với ông hay chưa nhưng thật lòng tôi rất lấy làm tiếc vì những gì mình đã gây nên. Sau tất cả những gì chúng ta đã làm, tôi không thể tin là cô lại có thể làm tôi thất vọng đến như vậy!".
Như các bạn cũng biết, những vấn đề của các tổ chức thường rất đa dạng và phong phú - thế nhưng điều mà tôi thường gặp nhất đó là họ chưa được trang bị các kỹ năng giao việc cần thiết - một trong những yếu tố không thể thiếu của một nhà quản lý hiệu quả. Sau đó, giảm dần đi. - James siết nhẹ bàn tay vợ và cúi xuống thì thầm.
Xảy ra chuyện gì thế hả? - Jones lưu lại công việc đang làm dở dang trên máy tính rồi dời bước sang chiếc ghế bành gần đó. - Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn. Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.
Trong khi đó, lịch làm việc của James lại chẳng cân đối chút nào. - Vậy vào thời điểm đưa ra những quyết định đó, cậu có biết chúng sẽ dẫn đến hậu quả khó khăn hiện tại không? - James hỏi. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian.
Thông qua các đồng nghiệp, James bắt đầu nhận ra một sự khác biệt giữa hai người - một điều trước giờ chưa hề xảy ra đối với hai anh em họ. Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. Chẳng lẽ điều này đúng như vậy sao? Chẳng lẽ sau biết bao nỗ lực dặn dò thật rõ ràng, cụ thể khi giao việc cho nhân viên, anh lại thất bại bởi chi tiết quan trọng này? Trong chốc lát, anh thoáng cảm thấy khó chịu với chính mình nhưng rồi lại nhanh chóng cảm thấy thoải mái hơn.
Khi trở về văn phòng, anh lại tiếp tục viết lên tấm bảng trắng dòng chữ sau: Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. - Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác.
- Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn. Duy chỉ có một điều là Josh đã vượt quá phạm vi thẩm quyền của mình khi giải quyết những việc mà tớ đã giao. Thế nhưng cuộc sống vẫn luôn có những thử thách.
Tôi tin rằng những chuyện như thế này sẽ không bao giờ lặp lại nữa. - Nghĩa là sao? Cậu cũng từng bị như thế à? Tớ tưởng sau vụ rắc rối với Jennifer, mọi chuyện của cậu sẽ thuận buồm xuôi gió chứ? Họ mong muốn tìm ra giải pháp cho những khó khăn mà họ (hay tổ chức của họ) đang gặp phải.