Tôi phải quay trở về càng sớm càng tốt nên muốn bán bầy cừu kia ngay lúc này. Khi còn là một thanh niên, tôi rất nghèo khổ nhưng luôn mong muốn có được nhiều vàng. Nó thích hợp với hoàn cảnh thực tế của cháu hiện giờ hơn là những món đồ trang sức và bộ quần áo lòe loẹt này.
Điều này cũng đã chấm dứt tình bạn của bò và lừa". Sau đó, họ đem nung chín và cất giữ. Nếu con biết dùng số vàng này một cách khôn ngoan, thì nó sẽ giúp con làm giàu nhanh chóng.
Anh ta bàn với con là cùng nhau hùn vốn để mua cửa hàng đó. Trong khi những người khác đã ngủ say, ông vẫn trăn trở khiến sợi dây xích ở dưới chân kêu loảng xoảng, làm cho Godso chú ý. Bất chấp cả sự khôn ngoan, chúng ta chỉ ham lấy vàng.
Đối với những người thân và ngay cả nô lệ trong nhà, Arkad thường ban tặng rất nhiều tiền bạc, nên họ sống khá sung túc và thoải mái. Ước muốn của Araman, dù rất đáng trân trọng, nhưng anh không thể cho anh ấy mượn tiền được. Phải là nước mát đấy, vì trời đang nóng mà.
Tôi thường mua những chiếc áo đẹp, sang trọng để tặng vợ tôi. – Nhưng hãy nói cho cháu biết làm thế nào ông lại được tự do? - Vậy sao! – Hadan Gula ngạc nhiên - Tạo sao ông cho rằng, họ chính là những con người của bốn mươi năm về trước mà không phải là người khác?
- Bậy nào! Không phải tôi đang túng thiếu hay thua bạc gì cả. - Điều đó là hẳn nhiên. Ba ngày sau, người đầy tớ riêng của bà Sira gọi tôi tới gặp bà.
Bốn người đàn bà đều im lặng, dường như người này muốn để người kia quyết định số phận của tôi. Tôi cho rằng, một cuộc giao dịch làm ăn mang lại nhiều lợi nhuận không phải là sự may mắn tình cờ, mà đó là phần thưởng xứng đáng cho những nỗ lực của chúng ta. Một hôm, ông nội của cháu đã nói với ông một câu mà có lẽ suốt đời ông không bao giờ quên được.
Anh bạn thân ơi, anh có thể cùng tôi nói chuyện về vấn đề này không? Khi còn nhỏ, chúng ta đã từng cùng nhau tới các thầy tu tế để học sự khôn ngoan. Đã vài tháng nay, ông ấy luôn thua tiền ở sòng bài. – Cháu thử nghĩ xem, làm thế nào cháu sống được ở Babylon mà không phải tiêu pha gì cả? Chắc chắn là cháu phải trả tiền cho người thợ may quần áo, thợ làm dép cho cháu.
Chẳng bao lâu sau, ông đã hoàn toàn thạo nghề làm bánh. Thế là tôi đến Nippur và nhận lấy công việc cai quản các đồn điền của ông Algamish ở đó. Nhưng nếu trật, thì hẳn nhiên chúng ta thua đứt.
Làm như thế tôi sẽ tránh được sự hối tiếc về sau và luôn nắm bắt được những dịp may đến với mình. Chúng có bộ lông dài rất mượt mà và mềm mại. Khi ông Algamish qua đời, tôi đã nhận được một phần tài sản của ông ấy đúng như thỏa thuận trước đây.