Đôi mắt luôn nhìn thẳng nhưng chẳng nhìn vào ai cả. Một khi đã hòa vào xu thế hờ hững của xã hội thì không tránh khỏi thói quen đưa sự thờ ơ và thiếu quan tâm lẫn nhau vào trong gia đình. Hôm qua nghĩ cái gì nhỉ? Đã nhủ cố nhớ còn viết mà chúng lại còn thích chơi trò ú tim.
Còn quá nhiều điều để viết. Hy vọng khách đến Sea Games vẫn còn được tận hưởng mùi hoa sữa có gì đó mang tính tượng trưng rất sâu xa cho người Việt. Muốn nóng hơn nữa thì múc gáo nước trong cái chậu gỗ để ở góc kia đổ vào lò than kia.
Nói thế có ngạo quá không? Và đồng chí ấy có thích thú vì cái liên tưởng về một mảng lềnh phềnh để ví với mình. Như kiểu nước đang chảy mà bịt miệng vòi vào. Làm sao vẽ được tiếng kêu răng rắc ấy hở mày? Ngay cả cái ý nghĩ trước và cái ý nghĩ đang diễn ra này, cũng có kẻ nghĩ rồi, chắc thế.
Và sự chậm chạp trong việc xoay trở cũng đánh mất thời gian để đọc trận đấu. Gã ta trông giống một tên hầu lùn của một cô nàng phù thủy chân dài với mái tóc mềm và đôi mắt sắc. Còn lại, bạn sáng tạo còn vì bạn thấy mình sáng tạo được và tin nó đem lại lợi ích cho mình cũng như đời sống hiện tại.
Làm sao vẽ được tiếng kêu răng rắc ấy hở mày? Ngay cả cái ý nghĩ trước và cái ý nghĩ đang diễn ra này, cũng có kẻ nghĩ rồi, chắc thế. Có lẽ câu nói đó còn vì nhiều dồn nén khác. Trên mặt đất nhờ nhờ bàng bạc, còn dăm giọt loang lổ vương lại.
Thuật lại nguyên văn lời anh bác sỹ nọ cho bác. Nó khiến ta sợ hãi và xa lạ. Nơi mà tôi chưa đến một mình bao giờ.
Nguyên nhân thì rất khó xác định. Mà chỉ có thể giảm thiểu nó bằng cách hòa chung lợi ích và có sự rèn luyện để biết hy sinh lợi ích lúc cần và hy sinh nó một cách tự nhiên. Uống là cháu nôn ra đấy ạ.
Sẽ mệt và bức bối khi muốn giữ mình lành mạnh trong môi trường bên cạnh những đồng đội có vẻ tử tế, cũng có không ít những thằng đồng lứa hoặc lớn hơn chỉ biết ăn, tập, chửi bậy, chơi bẩn và cưa gái. Hắn biết giải pháp vượt qua chúng nhưng lại không tự vượt qua được. Tiếng máy của mình đã tắt.
Một cái cầu vồng bắc ngang hai hàng cây. Cuộc đời của bác làm rất nhiều cho người khác nhưng biết đâu những công việc ấy lại bù trừ hết cho nhau. Bởi cuộc sống của tôi đầy bất trắc dù tôi còn cố giữ được sự bình yên, hòa thuận tương đối cho đến lúc này.
Tôi đã ngồi đây nhiều lần, nhìn phát chán. Tỉnh giấc vào chừng 1 giờ. Cậu ấy là người tốt.