Câu chuyện nhỏ này, thật ra có giá trị gì vào thời đại của Watson? Tom đã như một phi công đưa IBM vào kỷ nguyên máy tính, trên đôi cách của cha mình. Một cái máy bằng nhựa? Watson nhấn mạnh, có vẻ như ông cáu với từ bộ phận của nhân viên.
Tháng 5 năm đó, chiến tranh chấm dứt ở châu Âu sau khi Hồng quân tấn công vào tận sào huyệt của Hitle ở Berlin. Đức tin đó được triển khai trong thời hiện đại như thế nào? Đây là hệ thống ba giá trị mà IBM viết tiếp vào năm 2003: Nhưng chắc chắn Watson, sau trận lụt, đã công khai trở thành cái gai đối với Patterson.
Hàng loạt các nhà máy ở Mỹ vì không còn các hợp đồng từ chiến tranh nên sa thải hàng loạt công nhân. Trong quá trình đó, ông cũng đồng thời tìm thấy con đường phát triển lâu dài của một doanh nghiệp. Công cụ này không chỉ đặc biệt quan trọng để huấn luyện kỹ năng nhân viên mà ngay cả những quản đốc và nhà điều hành cũng phải tham gia trường quản lý.
Watson định tổ chức ăn mừng sự kiện ấy nhưng không thể bởi người cha một đời lam lũ đã ra đi trong đêm hôm đó. Lịch sử không hẳn là những chuyện đã qua nó chỉ ra những con đường vào tương lai. Con người giữ vị trí hàng đầu, là trung tâm, là động lực và là mục tiêu trong mọi quyết định.
Bài học thứ hai: Làm chủ không dễ và cần phải biết đứng dậy đi tiếp khi thất bại. Việc mất một nửa thị trường này đánh một đòn đau vào niềm tự hào số một của IBM, đó chính là khả năng Nhưng chắc chắn Watson, sau trận lụt, đã công khai trở thành cái gai đối với Patterson.
Tom Watson, người luôn chia sẻ với cha mình tính khí nóng nảy, thật sự chỉ mới đang khởi động. Nhưng sự kiện lễ công bố Mark I tại Đại học Harvard đã có một chuyện khiến Watson nổi giận. Vì sao IBM rơi vào tình trạng xa rời sứ mệnh như vậy? Hãy xem bác sĩ Gerstner phát hiện ra căn bệnh:
Gerstner đã theo bước Watson mà làm một chuyện kinh thiên động địa, đó là hợp nhất tất cả các bộ phận lại với nhau. Đó có lẽ là một nhận định chuyên nghiệp. Watson đã viết thư chia buồn gửi bà nội của Jeffle và sau đó đã tìm một chỗ làm cho em trai của người xấu số.
Trên đỉnh của vòm cong, người ta khắc một ô chữ nhật bao quanh chữ THINK viết hoa với kiểu chữ có chân. Watson hài lòng với bản thiết kế của họa sĩ. Tinh thần của Watson đã được con trai ông kế tục.
Watson từng được ví như là ngài đại sứ không chính thức - Homestead là nơi đón khách nước ngoài của chính phủ. Đây là môi trường mà dòng điện có thể bật tắt trong khoảnh khắc một phần giây. Chúng ta sẽ không bao giờ quên giá trị của thời gian mà chúng ta có được.
Lịch sử không hẳn là những chuyện đã qua nó chỉ ra những con đường vào tương lai. Đó là những triết lý phổ biến trong ứng xử giữa người và người. 1917, người được Watson tuyển là James Bryce.