Nếu không tự giải thoát cho nhau được, tốt hơn hết là nên ra đi. Ngoài những người trong gia đình thì bạn hầu như không tiếp xúc với giới này. Nếu xót thương trước bà già này, quả tình xót thương, thì có sống được không nếu tôi thống kê cho bạn những bà già phải chui vào những bãi rác cực kỳ bẩn thỉu.
Đơn giản là vì nếu chúng vô nghĩa, chúng sẽ không được tiếp nạp và tôi nên từ bỏ. Mẹ không giúp được tôi đâu. Chú công an hay cảnh sát gì đó bảo: Đó là chuyện của cậu.
Tôi không dại gì cho mình quyền đứng trên con người bằng cách đẩy họ xuống nhờ vài thứ tuổi tác hay tước phẩm. Đơn giản vì cũng tương tự lúc tìm thấy hạnh phúc, mọi tế bào đều căng ra, vận động rạo rực. Mà không phải bất cứ cái gì hắn tạo ra ta cũng tạo ra được.
Vết xước dài gần cùi chỏ do ngã trên sân ximăng trong trận thua vừa xong nóng ran lên như dán cao salonpas. Chỉ là chuyện phiếm thôi. Những con người như vậy thúc đẩy cuộc sống đi lên một cách chân thực.
Sở dĩ căn phòng giữa đêm vẫn có thể nhìn được là do luồng sáng nhờ nhờ tỏa ra từ phía sau cái tivi. Cũng chẳng biết sẽ chụp không. Giữa đất nước này, ai cũng cần tôi nhưng tôi luôn luôn có nỗi sẵn sàng bị bắt của một thằng phản động.
Bạn mà không bệnh và không dở dang việc, chắc bạn cũng tội gì mà không vui. Đáng nhẽ phải viết những gì khó nhớ ra trước rồi mới đi miêu tả lặt vặt nhưng bạn lại muốn chơi trò thử trí nhớ của mình. Hơn thế nữa, ông cụ luôn bị những cơn đau khủng khiếp hành hạ.
Bù lại, ông sẽ làm nô lệ nghệ thuật cho họ vĩnh viễn? Đồng nghĩa với hủy diệt đời, nghệ thuật, người… Và năng lực sẽ làm cho chữ nghĩa là những mảnh xương thịt bắn ra tung tóe trong cuộc va chạm có hay ho hay không.
Một cái Dream khoảng mười bảy triệu. Đó là trạng thái mà cô nàng Buồn Ngủ ưa thích để nhảy vào đè nghiến ra. Con đi đâu, làm gì, nó đều báo cho bác cả.
Có lẽ đó là một thời điểm mấu chốt để yên tâm ra đi. Thôi, cứ chiều cái dạ dày. Và bào chữa cho mình bởi sự chăm chỉ lo toan trong sự thiếu tri thức.
Từ ấy, tôi không bao giờ muốn có lại cảm giác sững sờ và buồn nôn đó). Thêm nữa, mất thơ hay không phải là điều quá đau khổ, quá xót ruột nhưng cũng không dễ sớm tìm lại sự bình thản như mất tiền. Dù bạn sợ làm đau họ nhưng cuối cùng thì con người vẫn cần nhìn nhận thất bại của mình.