Chính vì tôi chưa có kinh nghiệm về phản ứng của người Việt trước đùa và thật nên gặp phải những điều không theo dự kiến khi đưa cuốn sách của mình cho những người thân đọc. Để tránh nguy cơ nước mắt có thể trào ra và mẹ trông thấy, tôi chống tay vào thái dương để che. Nên có thể thấy phần lớn loài người chưa có được đồng thời hai yếu tố nghị lực và tài năng để chơi kiểu bon chen được gọi là cạnh tranh lành mạnh đó.
Để lúc này bạn không lo nghĩ đến chuyện ra đi hay không. Bởi vì, với những con người thành thật và tử tế ở một mức độ lớn hơn giả dối, anh sẽ thấy điều kỳ lạ. Mọi người đều gọi đó là thói chậm chạp, sức ì, thiếu bản lĩnh.
Định cho mấy câu chua chua cay cay vào nữa nhưng mà nhân vật này không hợp. Chụp đèn bằng sắt sơn màu tím ngoài trắng trong. Hôm trước tôi khóc, hôm sau tôi đốt.
Thử làm nhân vật cậu em kể chuyện cho đỡ chán xem, có gì gì thì mong cậu em thứ lỗi: Và như thế, sự chân thành, cởi mở, bao dung và tôn trọng sẽ nhạt dần rồi tác động, lây nhiễm trực tiếp lên con cái họ. Nhưng với mẹ, tôi cho mình cái quyền đó.
Nhưng trong chủ thể, sự mặc cảm mơ hồ này vốn là một cảm giác nội tại tự nhiên. Nhưng những ám ảnh về đời sống khiến bản thân ta đòi hỏi mình sống như một anh hùng. Vậy mà bác tôi biết đủ chuyện đời.
Tôi biết các chú bực tôi, trước thái độ của tôi lúc ấy. Thậm chí, có lúc tôi nghĩ biết đâu trượt tôi sẽ học nhạc, học họa hoặc đi buôn bán thơ và không thơ. Thậm chí, bây giờ mình cứ mặc kệ nó ở đấy.
Định kiến tàn sát sự phong phú. Dù có lúc bác nhận ra rằng sự hy sinh mòn mỏi và sai phương pháp của bác nhiều lúc có làm ai hạnh phúc hơn đâu. Khi đã chơi thì chơi là chơi mà không chơi cũng là chơi.
Tôi tự hỏi sự im lặng này sẽ đi đến đâu. Chúng tôi gặp cậu ở nhà cậu và cùng đi. Lại đi lấy của ai đó để trả mình cho bằng được.
Hôm nay chỉ phải học 3 tiết sau theo cái lịch học lại của tôi. Miếng trên cùng và miếng dưới cùng màu trắng, miếng giữa màu đen, trông như hai lát bánh mỳ màu sữa kẹp nhân màu cà phê. Thế mà rồi cũng ngủ được.
Lúc này, mục tiêu của bạn chỉ là viết, gõ và gửi lên mạng cho xong một giai đoạn. Chả có gì để nhớ ngoài vài khuôn mặt thân quen và những kỷ niệm chung. Tán chuyện, ăn uống, đánh bài, trông xe.