- Trong ba năm đó, anh đã để dành được bao nhiêu ngoài số tiền thưởng của nhà vua? Do vậy, người nghèo càng nghèo thêm, và người giàu càng giàu thêm. – Sharru Nada nhận định.
Từ số tiền kiếm được hàng tháng, con hãy trích ra một phần mười để tham gia vào những cuộc đầu tư kia. - Người chủ của chiếc xuyến này từng là người bạn của tôi. Hạ thần sẵn sàng truyền dạy những hiểu biết của mình cho tất cả mọi người.
Nhờ vậy, người dân Babylon mới có thể cày cấy, trồng trọt và chăn nuôi, có được cuộc sống sung túc, giàu có trên mảnh đất quê hương mình. Tất nhiên, tôi sẵn sàng cho anh ta vay tiền. Già có, trẻ có, nhưng đa số ở độ tuổi trung niên - họ hẹn nhau cùng họp lại ở đây để bàn bạc, thảo luận về con đường làm cho bản thân và vương quốc của họ trở nên giàu có, tất nhiên là dưới sự dẫn dắt của một người đầy kinh nghiệm và nhiệt huyết là vị thương gia giàuBabylon.
– Chúng ta tụ họp ở đây là để thảo luận, xem xét mọi khía cạnh của các vấn đề. Họ thường mang hàng từ nơi này sang nơi khác để bán. Và rồi, tôi bị cuốn hút vào những cái áo choàng đẹp, sang trọng ở ngoài chợ nên đã bỏ tiền ra mua hai cái cho tôi và vợ tôi.
Câu chuyện của con là bằng chứng rõ ràng nhất cho vấn đề đó. Nhưng vốn là người thận trọng, ông cần cân nhắc, xem xét mọi khả năng có thể xảy ra trước khi thực hiện nó. Nếu vào trong quán, không lẽ anh ngồi nhìn Dabasir ăn uống một cách ngon lành còn mình ngồi không với cái bụng đang đói meo như vậy.
Khi hai người cùng bước vào nhà, ông cố ý bước theo chân ông Arad Gula giống như người nô lệ theo sau người chủ của mình, nhưng ông ấy không chịu. Đó là Dabasir, người buôn lạc đà ở thành Babylon và cũng là chủ nợ của anh. Arkad có một nguồn thu nhập dồi dào nên cái túi của ông ta vẫn luôn đầy ắp, cho dù ông ấy tha hồ chi tiêu.
Đây chính là cơ hội mà ông từng mong muốn để làm việc chăm chỉ, và để tỏ ra xứng đáng với ông chủ của mình. Ông nội của cháu đã nói với ông ngay lúc đó rằng, ông ấy sẽ nhanh chóng chuộc lại tự do và trở thành một người kinh doanh độc lập. Nhưng các bạn cần lưu ý rằng, mỗi khi túi tiền của mình rủng rỉnh được một ít tiền, thì những ham muốn mua sắm, tiêu pha của các bạn sẽ trỗi dậy.
Vì vậy, nếu giống như lần trước, bà Sira không cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng như vậy. Con đã lập kế hoạch chi tiêu tiết kiệm đến mức có thể chấp nhận được, với quyết tâm phải kiếm lại số vàng mà cha đã cho con trong thời gian ngắn nhất - Con xin kể tiếp câu chuyện đến giai đoạn con đang lâm vào cảnh túng quẫn và thất vọng nhất trong cuộc đời mình.
Vậy thì làm sao mà giàu có cho được! Do đó, cho dù cháu là một người làm công nghèo khó, cháu phải làm thuê làm mướn cho chủ để có cái ăn, cái mặc nhưng cháu cũng nên để dành. Mỗi lần gieo, chủ cái luôn cầm chắc phần thắng trong tay, ít nhất một khoản bằng một phần năm của số tiền đặt cược. Phía sau lưng Đền học, những chiếc lều vải bạc màu đã được neo chắc chắn vào những cái cọc, đề phòng những cơn giông và gió sa mạc.
- Người kia có vóc dáng đẹp đấy chứ? Người dẫn đầu cả đoàn đó! – Kobbi chỉ vào người không mang vác gì cả, tay cầm chuông đi trước đoàn người, thỉnh thoảng lại gióng lên âm thanh cảnh báo khách bộ hành dẹp lối cho đoàn nô lệ đi qua. Khi tôi hoàn toàn thất vọng thì gặp được bà Swasti. Khác với lúc đến đây, bây giờ không chỉ đầu óc mà cả cuộc đời anh dường như đã sang một trang mới, sáng sủa hơn rất nhiều.