Rồi bảo: Đấy! Anh vẫn chẳng thể lừa nổi em. Hay ông định viết một câu chuyện kêu gọi người ta quyên góp cho vợ ông. Họ bị im lặng, cuồng miệng quá rồi.
Để cháu ăn cơm xong em bảo cháu lên. Nàng cười buồn: Nhịp đập trái tim anh. Tập thơ thì đã gửi hết lên mạng rồi.
Bạn gượng dậy, rửa mặt đánh răng. Và một số lí do khác… Nếu dư luận tiếp tục ơ hờ thì bạn sẽ cư xử theo một cách khác.
Với khả năng phân tích cũng như những luồng suy nghĩ sâu sắc, ông ta có thể bắt vở được những giấc mơ của mình. Thoát khỏi trước khi họ chết. Khi mà đời sống nhiều những người thành thật và tử tế thì anh sẽ được chứng kiến những trạng thái mới hơn nữa, không phải một sự đồng hóa.
Đem lại sự biết rèn luyện và biết hưởng thụ. Đơn giản vì họ (tiềm ẩn) quá nhiều hoặc năng lực của họ quá lớn. Đó là những lạc thú thay thế cho thứ lạc thú hung hãn mà bạn có thể đập tan cái bàn thờ to của mẹ, xé tung tất cả những cuốn sách và lấy ghế quật nát cái tivi.
Làm thế nào để ngừng viết. Em biết lúc ấy anh sẽ phá lên cười và ôm chặt hai mẹ con… Có người cười toe toét.
Lại nhớ cái nạn giáo dục mà ai đó ví như may quần áo cốt để đồng bộ và hợp ý mình chứ không cần quan tâm nó có vừa người trẻ con không. Con số phỏng đoán mơ hồ này cũng không làm thực tế ít hơn hoặc nhiều hơn. Cháu bảo trời mưa, trú mưa, vào hàng điện tử chơi.
Tất nhiên là họ không có ác ý rồi. Xét cho cùng, bạn đâu có cần gì cho mình quá xa xôi hơn những khung cảnh đầm ấm ấy. Muối thì về biển còn nước thì lên mây.
Và thế là thế hệ sau lại phải gánh những tàn tích. Tôi thôi xúc động rồi. Ta chẳng cảm thấy quái gì cả.
Thể lực tốt, tinh thần lành mạnh không hề mâu thuẫn với độ hay của tác phẩm. Mà không phải bất cứ cái gì hắn tạo ra ta cũng tạo ra được. Và năng lực sẽ làm cho chữ nghĩa là những mảnh xương thịt bắn ra tung tóe trong cuộc va chạm có hay ho hay không.