Tôi chưa bao giờ thấy ông giận dữ, hay tranh luận nảy lửa và mất bình tĩnh. Một con người dễ nổi giận. Đừng nói quá nhiều chuyện vì ngoài chuyện của bạn ra còn nhiều câu chuyện của những người khác muốn thảo luận nữa.
Thật kỳ diệu! Sự căng thẳng của anh ấy biến đi đâu mất. Hãy nhỏ nhẹ trình bày lời giải thích, và đừng quên dùng hai chữ giúp tôi: Tôi lập tức đứng dậy, chìa tay phải ra và nói: Cám ơn Jim.
Nói như thế thì chẳng khác nào nện búa tạ vào bàn tròn đàm phán, như muốn triệt hạ đối phương vậy. Người ta đặt tôi ngồi xuống một cái ghế quay. Chẳng hạn, Susan chỉ cần biết con số doanh thu bán hàng của tháng trước và đi tìm bạn để hỏi.
Trước khi bước vào cuộc đàm phán, Bob thừa nhận rằng đối thủ của mình rất đáng gờm nhưng không phải là thù địch. Lúc nào cậu ta cũng hỏi chuyện này chuyện nọ rồi lắng tai nghe những kinh nghiệm quý báu. Chúng tôi còn những 50 phút nữa! Và, thay vì trò chuyện rôm rả như dự kiến thì chúng tôi lại…im lặng nhìn nhau.
Nhưng đừng bao giờ lúc nào cũng chỉ nói về mình. Nó là một hình thức giao tiếp đàm thoại hết sức tự nhiên. Một ngày nọ chúng tôi tình cờ phát hiện ra Moppo cùng gia đình đã cấp tốc chuyển nhà đến Arizona vì một lý do gì đó.
Nhưng trong chương trình trò chuyện này thì anh cảm thấy rất tự nhiên và thoải mái. Lời chia buồn quá thống thiết càng làm cho gia quyến đau đớn hơn mà thôi. Các nhà chính trị thường có thói quen này, nhất là những lúc bắt đầu.
Và tôi hỏi vị khách của chúng ta câu hỏi đầu tiên: Vấn đề ở đây chính là việc Andrew đã biết lắng nghe và học hỏi nhiều điều. Còn nữa, Hãy nói với người ta về chính họ và họ sẽ lắng nghe lại bạn hàng giờ đây chính là lời khuyên quý giá của cựu thủ tướng nước Anh Benjamin Disraeli.
Bởi khi lắng nghe tôi sẽ học hỏi được rất nhiều. Mọi việc diễn ra quá nhanh đến nỗi chúng tôi không có cơ hội để đính chính. Thế là gần cuối chương trình, khi tôi nói lấp lửng về vấn đề này thì đùng một cái, Perrot nói rằng ông ta sẽ ra tranh cử tổng thống nếu được bỏ phiếu trên khắp 50 bang.
Họ hiểu bạn đang nói điều gì, họ thấy sự chân thật, tự nhiên của bạn. Hãy nói rằng: Xin lỗi, tôi phải đi vệ sinh. Tôi thích nói đến nỗi ở đâu cần là tôi đều có mặt, không kèm theo bất cứ một đòi hỏi nào.
Và những lời nói mãnh liệt của ông có lẽ sẽ mãi mãi không phai đối với các sinh viên trường Harrow, ngày 29/10/1941: Không bao giờ nhượng bộ - không bao giờ - không bao giờ - không nhượng bộ trước bất cứ thế lực nào dù lớn lao hay nhỏ bé, khổng lồ hay vặt vãnh. Tất nhiên bạn cần phải có những tính cách: Cởi mở, nhiệt tình, sự quan tâm, và luôn trong tư thế sẵn sàng để hỏi. Bà bận rộn suốt ngày ở xưởng làm nên phải thuê một người bảo mẫu lớn tuổi chăm sóc cho anh em tôi và dọn dẹp căn hộ nhỏ ở phố Bensonhurst (Brooklyn).