Hai tuần sau đó, James gặp một chuyện xảy đến với Jessica. Anh để ý thấy nhân viên của mình cười đùa nhiều hơn. Thậm chí, anh còn không nghĩ đến điều đó nữa.
- Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.
Còn James lúc nào cũng thấy mình có quá nhiều việc phải làm đến nỗi anh không còn chút thời gian nào để nghĩ đến những sở thích của mình nữa, nói chi đến thời gian dành cho gia đình. Jessica có thể làm được thì bây giờ cô ấy vẫn có thể hoàn thành việc này. Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm.
Đó là một điều mà anh không thể chấp nhận được vì bản thân anh - cũng giống như Jones - luôn là một trong những nhân viên xuất sắc nhất của công ty. Một tháng trước đây, tôi vẫn không chắc là có nên giao cho cậu không. Cứ như thế nhé! Thật ra, tôi rất ấn tượng về những thay đổi ở bộ phận của cậu và tôi muốn giao cho cậu một dự án mới.
Điều đó làm tớ cảm thấy rất vui. - Giờ thì tớ hiểu rồi. Sau đó, tớ còn học thêm từ Jennifer vài điều nữa trước khi biết cách giao việc sao cho hiệu quả.
James cảm thấy rất vui. Mọi người lại thấy anh mỉm cười. Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng.
Có lúc anh vẫn muốn tự mình làm lấy mọi công việc hoặc giao hẳn cho ai đó đáng tin cậy và yên tâm đón chờ một kết quả tốt đẹp. Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau. - Hai tuần trước, tớ giao cho Jessica đảm nhận một công việc quan trọng.
- Công việc kiểm tra, đối chiếu cần phải được thực hiện một cách thường xuyên vào giai đoạn đầu của dự án. - Đến lúc này, cô ấy bớt nóng giận hơn và đã chỉ cho tớ thấy một sự thật hiển nhiên khác nữa. Nếu quả thật như thế thì đây có thể là một vấn đề lớn.
Vì thế, anh bắt tay vào chuẩn bị thật kỹ những phạm vi yêu cầu đối với từng công việc trước khi giao việc cho họ. - Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết. Xảy ra chuyện gì thế hả? - Jones lưu lại công việc đang làm dở dang trên máy tính rồi dời bước sang chiếc ghế bành gần đó.
Công việc thuận lợi, cuộc sống hạnh phúc - mọi thứ có vẻ như rất suôn sẻ đối với họ. Nhưng không sao cả, James đã quá chán nản trước tình trạng mỏi mệt triền miên của mình và anh sẵn sàng làm bất cứ điều gì, miễn là có thể tạo ra những kết quả khá hơn - những kết quả mà anh đã nhìn thấy từ cuộc sống của Jones. - Tớ cũng không hiểu vì sao cô ấy luôn là người giúp tớ nhận ra những khiếm khuyết trong công việc quản lý của mình.