Nhưng giờ đây, chính anh cũng đang xem xét lại triết lý cổ điển đó. Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy. - Dĩ nhiên tớ không đồng tình với cô ấy, nhưng tớ còn biết nói gì bây giờ? Rõ ràng, tớ đã thiếu sót khi không vạch rõ phạm vi thẩm quyền của nhân viên khi giao việc.
- Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên. - Không đơn giản đâu.
Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James. Mỗi cuối tuần, anh thường dẫn các con đi cắm trại hay thong thả đọc một quyển sách nào đó, lắng nghe một bản nhạc và tận hưởng cảm giác yên bình trong khu vườn nhà mình. Đôi khi nhớ lại, anh mong mình không bao giờ phải trở lại quãng thời gian trước đây.
- Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. - Tớ cũng không hiểu nữa. Ngay từ trước khi đi nhà trẻ, hai đứa bé đã rất hào hứng với những trò nghịch ngợm khiến những người thân trong gia đình và bạn bè phải bối rối để có thể nhận ra đâu là Jones, đâu là James.
Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ. Sau đó, giảm dần đi. Đó là một dự án gồm nhiều giai đoạn, và Jessica tin rằng cô đã lưu tâm kỹ lưỡng đến tất cả các công đoạn này.
Nhờ vậy, anh có thể trò chuyện với các nhân viên của mình và qua đó hiểu hơn những khó khăn mà họ đang gặp phải. Nếu không, họ tiếp tục làm rõ ý đó. Dường như họ không biết phải làm gì, hoặc nếu biết thì phải mất khá nhiều thời gian thì họ mới có thể hoàn thành công việc như yêu cầu.
- Ôi, đẹp quá! - Vợ anh thốt lên khi nhận bó hoa tươi thắm và cái ôm thật chặt của anh. - Vậy vào thời điểm đưa ra những quyết định đó, cậu có biết chúng sẽ dẫn đến hậu quả khó khăn hiện tại không? - James hỏi. Thế nhưng cuộc sống vẫn luôn có những thử thách.
Quả thật là đúng như thế, tất cả nhân viên cùng phòng với Jones đều cảm thấy như vậy. Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. Jack tóm lược sơ qua cho James nghe về dự án rồi đưa cho anh một chồng hồ sơ và giấy tờ.
Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. - Thưa ông, tôi rất muốn bàn rõ hơn về dự án này nhằm đảm bảo rằng tôi đã hoàn toàn hiểu hết những điều ông mong muốn. Một lần nữa, James lại bước đến bên chiếc bảng trắng.
- Biết làm thế nào được, - Jones phá lên cười. Anh vẫn chưa quên cảm giác lo âu và thất vọng thường xuyên trước đây, và anh cũng nhớ những gì mình đã nói với con gái cuối tuần trước, khi hai cha con anh cùng chơi cầu lông: "Càng được chuẩn bị kỹ lưỡng, công việc sẽ càng trôi chảy và con sẽ càng cảm thấy vui hơn khi công việc hoàn tất". Dĩ nhiên cậu đã làm rất đúng.