Phím Ses

Nghỉ hè về quê, cậu thanh niên mới lớn được chị nhà đối diện đã có chồng yêu đưa vào đời

  • #1
  • #2
  • #3
  • Sẽ đứng ngoài luồng đường to, chĩa ống kính vào những con người sống đời ấy và lưu lại những hình ảnh thú vị. Ta luôn cố giữ sự nhẹ nhàng của một đứa trẻ để âm thầm tưới sự trong trẻo, lương thiện làm đời sống họ thêm thoải mái. Tất nhiên là trừ chuyện đẻ ra những đứa con giống nhau.

    Cứ việc gọi tôi là thằng đạo đức giả. Một lí do rất ngại nói ra vì sợ bị coi là đạo đức giả: Sợ hưởng nhiều hơn người khác. Luyện trí nhớ là như vầy: Nhìn một lượt cái bàn.

    Thảo nào mà người ta khát hiện sinh. Tôi cứ mãi im lặng nhìn vào trang sách. Và như thế, theo luật nào đó của cộng đồng xung quanh bạn, bạn phải tự lãnh trách nhiệm và đừng kêu ca phàn nàn.

    Nhưng đến cả bà già làm đĩ để nuôi người khác cũng không phải sản phẩm của trí tưởng tượng. Từ chỗ cô ta đến chỗ này đã vài cây số rồi. Chơi là lắng nghe, quan sát, cảm nhận không sót một thứ gì.

    Ở đây, họ tự do trông xuống, thích ngó ai thì ngó. Dành thời gian cho nhiều việc chả ra việc gì, tôi vẫn là một thằng anh không xứng đáng (chừng nào nó chưa hiểu tôi) vì không quan tâm đủ đến nó. Rồi từ ngày vợ ốm, nhà văn phải dùng hết số tiền dự định cho cuộc đổi đời.

    Người bảo đời là một bát sơri. Mùi hôi của chúng cứ thoảng xộc đến và tôi bất đắc dĩ phải hít vào cùng ôxy cần cho sự sống. Nó chứa đựng nhiều trạng thái, giai đoạn, nhiều cuộc đấu tranh đủ loại.

    Như cây bút không mực viết hoài lên trang giấy trắng. Chúng nhan nhản và đầy bon chen. Nhưng dần trải qua những thái độ của họ tôi biết họ là những nguời tự làm chủ cuộc đời mình và họ vẫn thấy sống còn đầy ý nghĩa.

    Bởi đôi lúc bạn muốn gắn bó lâu dài với nàng. Bất hạnh thay, sự phong phú thuộc về muôn loài nhưng không nhiều cá nhân nạp nổi nó vào người. Không làm ác theo cách này thì cũng làm ác theo cách khác mà thôi.

    Trí nhớ của con người không dành để quan tâm được đến tuốt tuồn tuột mà để biết lưu lại cái mình cần. Càng tuyệt vọng, xu thế ấy càng mãnh liệt. Kẻ không quá mê danh tiếng vô tình đứng cao hơn người khác cũng có mặc cảm không được bình thường của riêng hắn.

    Rồi thì thời gian trôi, ở những lớp màng được vén khác, chàng trai lại tưởng tượng sâu hơn: Tôi là con thú hoang đã chấp nhận cuộc sống cầm tù của con người trong xã hội. Con người đang bắt đầu có mong muốn chân thành hơn về giệt giặc nghèo đói cho nhau, đó là một dấu hiệu sáng sủa.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap