Suy nghĩ tự ti đó xuất phát từ đâu? Thông thường là từ tâm thức. Có lẽ họ sợ phải kiểm tra giá trị thực của mình trên thương trường. Họ nghĩ khác về tiền bạc, về sự thịnh vượng, về bản thân họ, về người khác, và hầu như đều khác trong mỗi phương diện của cuộc sống.
Con hy vọng cha mẹ sẽ hiểu. Buồn cười thật, nếu bạn muốn chinh phục đỉnh Everest, liệu bạn có thuê một hướng dẫn viên chưa hề lên đến đỉnh núi không, hay bạn tìm một người đã leo lên vài lần và biết tường tận chính xác từng mét đường? Không biết bạn thế nào, chứ tôi không được học môn Quản lý Tiền tệ 101 trong trường phổ thông, mà thay vào đó chúng tôi tìm hiểu về Cuộc chiến tranh 1812.
Ông ta còn bảo tôi gửi cho ông bản kê khai tài chính để ông xem và tư vấn cho tôi cách quản lý tiền bạc. Giả sử đó là cây bút. Rồi tôi hỏi về tình trạng tài chính của anh.
Đó là bởi vì chúng ta sống trong một thế giới nhân quả. Tuy nhiên khi đã kiếm ra tiền rồi thì nỗi sợ hãi của chúng ta lại biến thành: “Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi đánh mất những thứ tôi đã có?”, hoặc “mọi người đều muốn thứ tôi đang có”, hoặc “tôi là con bò mộng cho sở thuế làm thịt đây”. Ngược lại, nếu bạn là kẻ nổi loạn (thường là trường hợp của người con thứ trong nhà) và cha mẹ bạn không có thói quen tiền bạc tốt, rất có thể việc làm ngược lại với họ là điều tốt.
Giờ thì Natalie hiểu rằng cô không cần phải tằn tiện như cha mẹ cô để có một cuộc sống thoải mái, nhưng cô cũng nhận thức được rằng nếu cô cứ tiếp tục chi tiêu một cách vô thức, cô sẽ không bao giờ được tự do về tài chính. Mỗi lần được giới thiệu với một người giàu có, tôi luôn cố gắng tạo ra cơ hội để ở gần họ. Một trong những điều quan trọng nhất bạn cần biết là chúng ta không chỉ sống trong thế giới thực tại này.
Sau khóa học đó, cùng với sự thay đổi kế hoạch tài chính trong tâm thức, Natalie đã không còn cảm thấy bị thôi thúc tiêu tiền một cách ngu ngốc như vậy nữa. Harv Eker sẽ biến bạn trở thành người như vậy qua khóa học MTS. Vì vậy tôi yêu cầu mỗi lần bạn đọc hết một quy tắc trong cuốn sách này, bạn hãy đặt tay lên ngực trái và nói một “lời tuyên bố”, rồi chỉ tay lên đầu và nói một “lời tuyên bố” khác.
Người giàu hiểu rõ sự khác biệt khổng lồ giữa thu nhập từ việc làm và tổng tài sản. Họ tự nhủ: “Nếu họ có thể làm được điều đó, hẳn tôi cũng có thể làm được”. Đây chính là tôi, “Ngài Tư Duy Triệu Phú”, vừa rồi đã tỏ ra ghen tỵ với Halle Berry về số tiền mà cô kiếm được.
Họ còn nói: “Kinh doanh là kinh doanh, giải trí là giải trí. Trong Phần I của cuốn sách, tôi đã giới thiệu khái niệm về kế hoạch tài chính trong tâm thức của bạn – điều sẽ xác định mục tiêu tài chính của bạn. Tiếc là tôi đã không thu băng lại chương trình đó.
Cái công thức thu nhập lên-và-xuống lặp đi lặp lại gần mười năm trước khi tôi nhận ra có thể đó không phải do loại hình công việc tôi đã chọn, không phải do đối tác tôi đã làm chung, không phải do tình trạng của nền kinh tế hay do tôi đã quyết định rút ra sớm quá khi mọi việc đang tiến triển tốt. Người giàu tin rằng: “Bạn có thể vừa có chiếc bánh ngọt, lại vừa được ăn chiếc bánh đó”. Gốc rễ là nỗi sợ hãi.
Liệu bạn có mua một đồ vật quý giá nếu bạn khẳng định là nó không quan trọng với bạn? Tất nhiên không. Điều không may là bản kế hoạch trong tâm thức mỗi người sẽ tồn tại cho đến hết cuộc đời chúng ta, trừ khi ta xác định được và quyết định thay đổi nó. Trong chương trình đào tạo đó, chúng tôi dạy rằng một chiến binh thực thụ có thể “thuần hóa con rắn hổ mang chúa có tên là Nỗi sợ hãi”, tức là bạn không cần phải giết chết nó, cũng không nên bỏ chạy, mà sẽ “thuần hóa” con rắn hổ mang đó.