Đôi khi sự kiếm tìm hay hơi lo lắng đem lại cho con người cảm giác phấn khích. Đánh dấu được bao nhiêu sự thật, bao nhiêu thời khắc. Nhưng ta đang có những trạng thái bệnh.
Vì tôi là kẻ chẳng đáng tự hào gì. Mấy năm trước đã nghĩ có lẽ những cái không ra được khỏi đầu làm mình đau. Tôi đáp cứ năm phút thì nó tự động ngắt.
Nhưng sau đó thì lại là những cơn đau kéo dài do cơ bắp không kham nổi. Bình thản và mệt mỏi. Nhưng họ chắc vẫn có cảm giác thất lạc những khao khát của mình.
Chẳng có gì để thấy xót thương. Dường mọi người đều liên hệ với nhau bằng những sợi dây tình cảm vô hình. Sẽ kiếm tiền, sẽ làm nghệ thuật.
Có đến hàng trăm con. Đôi lúc bạn nghĩ suy tưởng thế có AQ không, có vô nghĩa hơn không. Cả khi bạn ngủ, cả khi bạn chẳng nghĩ gì, nó vẫn tiếp tục trò chơi mà chả cần biết bạn biết hoặc tham gia hay không.
Còn một ngày nữa mới tới hạn. Họ càng không biết có thể bạn chẳng được gì mà cũng có thể một ngày kia, khi bạn đang cầu bất cầu bơ, người ta tặng bạn một cung điện vì một lí do mà đã lâu bạn không thèm nghĩ tới. Cuối cùng, đứng trên một góc nhìn (cứ coi như) toàn vẹn, dung hợp các mặt của đời sống, như thể toàn bộ những gì thuộc về bạn chỉ là một con mắt (có thể là) tròn xoe hấp thụ mọi phương hướng của cái vũ trụ nằm trong và ngoài nó thì bạn chưa biết một tí gì cả.
Bao giờ thì xong? Không bao giờ? Không rõ. Có lẽ bố đã qua rồi cái thời dũng mãnh. Ông anh múc hai gáo nước đổ vào lò than.
Nhưng với những gì tôi đã viết và tôi đã công bố, tôi sẽ không quá bận tâm về chuyện đó. Và họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo! Và dễ sống hơn một chút.
Nó làm tôi thèm lây cái cảm giác cuống cuồng và sung sướng sau khi được tạm phóng thích khỏi cái vũng chật chội. Mà dần dà đâm quen, bạn viết mà không biết nó có hay không. Người nghèo chỉ được cho tiền, không được định hướng, giáo dục đầy đủ thì nghèo lại hoàn nghèo và không bao giờ xóa bỏ được mặc cảm.
Nhưng nàng vẫn lắng nghe. Bóng đá nữ thì bảo: Ôi toàn anh như con trai. Nhưng bạn biết, đó chỉ là tưởng tượng thôi, mọi người đều yêu mến bạn, yêu mến vì sự lơ ngơ bề ngoài và trí thông minh của bạn dù họ luôn cười và luôn đùa chê bạn lông bông, hâm hấp.