Rồi tôi chép lại cả những lý lẽ thuận lẫn những lý lẽ nghịch, và tôi thường thường nhận thấy rằng sự thực ở vào một nơi nào đó, khoảng giữa hai thái cực ấy. Bảo hiểm để khỏi lo như vậy là rẻ lắm. Sau cùng một buổi tối khốn đốn kia, tôi lết về phòng ngủ, bụng nghĩ về lần này chót đây.
Tuy vậy, thu thập hết những sự kiện ở trên trái đất nầy cũng không ích lợi gì cho ta nếu ta không phân tích và giải đoán nó. Bất cứ một sinh viên y khoa nào cũng có thể cho bạn biết rằng sự mệt mỏi sẽ giảm sức kháng cự của thân thể trước sự thay đổi của thời tiết và trước một số bệnh khác nữa. Tôi buồn đã lỡ sinh ra làm cái kiếp người.
Một cuộc nghiên cứu 15. Tôi không bao giờ quên được một ý kiến đã đọc trong tờ báo Đời bạn. Bạn chẳng làm được gì cả, nhưng về nhà, bạn thấy mệt, đầu như búa bổ.
Khi tính xấu này luôn luôn biểu lộ, nó sẽ làm cho bệnh ấy thành kinh niên và có khi thành bệnh đau tim". Sau bữa ấy, tôi vừa khóc vừa cầu xin. Tôi sẽ không để cho họ làm như vậy".
Đến nay bà vui vẻ, hăng hái, duyên dáng và mất những sự bực dọc xưa. và vui sống này chính để chỉ cho ta cái cách diệt những kẻ thù vô hình ấy. Tại sao việc đó lại quan trọng như vậy? Vì thiếu sự kiện thì không sao giải quyết vấn đề một cách sáng suốt được.
Sao tôi không noi gương ông già Walt Whitman mà thản nhiên như loài cây, loài thú trước những cảnh tối tăm, đói lạnh, dông tố? Trong ba năm ông Taylor ở Bethlehem, chú thợ Schmidt mỗi ngày đều như vậy mà không mệt mỏi, vì chú nghỉ trước khi mệt. Vậy mà chú lại làm nhiều việc gấp bốn người khác.
000 tỉ anh em thì cũng không một người nào y như ta hết. Người này nhún vai đáp: "Khách hàng của tôi mua hạt dẻ chứ không mua bánh". Tôi thường bắt tay phu xách hành lý cho tôi dể anh hăng hái và tươi cười suốt ngày.
Mùa lạnh, tuyết đông dày trên mặt đất, mà hàn thử biểu nhiều khi chỉ 28 độ dưới số không. Một sáng kia, tôi đến Ngân hàng Thương Mại và Kỹ nghệ để vay một số tiền nhỏ làm lộ phí tới Kansas City, tìm việc làm. Tôi được biết chuyện của cô vì tôi đã.
Tôi thấy rằng tuy con số thâu khổng lồ, mà không có được một số lời nhỏ nhít. Mỗi ngày tim bạn bơm vào các hồng quyết quản một số máu tổng cộng có thể chứa đầy một thùng nước to bằng một toa xe lửa. Bức màn âm u bao phủ tôi trọn ba ngày ba đêm, nay đã vén cao lên được một chút.
Ta không được rãng rang như hồi xưa - mỗi tuần ta phải đọc một hai cuốn sách, chín, mười số báo - lại quen với lối văn tiểu thuyết và phóng sự nên lối văn nghiêm nghị của những thế kỷ trước không còn hợp với phần đông chúng ta. Trước khi vào chào một ông khách, tôi dò hỏi để biết ông ta đóng thuế bao nhiêu, có thói quen nào, tư tưởng về chính trị và tiêu khiển ra sao? Trong khi người ta tiếp, tôi lợi dụng tất cả những điều đã thăm dò được đó. Chúng tôi biết còn có nhiều phần may và theo luật trung bình chúng tôi rất có có hy vọng sống sót được".