Cho nên cha muốn rằng, con hãy tự mình đi tìm một công việc chứng tỏ con cũng có khả năng kiếm ra tiền. Trong trường hợp này, bạn hãy cân nhắc thiệt hơn trước khi mua bất cứ món hàng nào. Ông nghĩ đã tới lúc mình cần nghĩ cách làm thế nào để có thể kiếm ra tiền và chuộc lại sự tự do cho mình.
Một câu chuyện mà có lẽ các bạn chưa hề nghe đến bao giờ. Theo tôi hiểu thì những ham muốn của con người là rất vô tận, và chúng ta chỉ có thể đáp ứng được một số ham muốn cho bản thân mình mà thôi. Từ số tiền kiếm được hàng tháng, con hãy trích ra một phần mười để tham gia vào những cuộc đầu tư kia.
Đây là lần đầu tiên tôi biết cách làm thế nào để vàng sinh lợi. Nhiều cánh tay giơ lên trong đó có cả vị thương gia vừa nói kia. Những khi Babylon lâm vào chiến tranh thì hầu hết đó là những cuộc chiến tự vệ chống lại những kẻ thù đầy tham vọng ở các xứ sở khác bị hấp dẫn bởi những kho tàng bạc vàng, châu báu của Babylon mà đem quân xâm chiếm
Tôi phải sống! Bởi vì, tôi còn nhiều việc phải làm và phải trở thành một con người được mọi người kính trọng. - Điều đó là hẳn nhiên. Theo thời gian, nó sẽ phát sinh lợi nhuận.
Bắt đầu từ một số vốn nhỏ, tôi đã mở rộng vốn cho vay và cho nhiều người vay. Hãy cho tôi một cơ hội để làm hết sức mình và mang lại nhiều tiền bạc cho ông. Một nửa số tiền thu được tao sẽ dùng để trả tiền bột mì, mật ong và củi lửa.
Vợ của anh thỉnh thoảng lại xuất hiện ở cánh cửa, ánh mắt ngập ngừng nhìn về phía anh, như thầm nhắc nhở rằng bao bột mì trong nhà đã hết, anh cần phải đóng xong chiếc xe, gò lại cho kỹ, chạm khắc đâu vào đó rồi đánh bóng, quét sơn và phủ da lên những vành bánh xe để giao cho khách, nhằm kiếm một ít tiền mua bột mì. Trong hơn một năm sau đó, tuy tôi phải sống chung và làm việc như một tên nô lệ nhưng tôi vẫn không thể trở thành một tên nô lệ được. Ông Arad đặt tay lên vai ông và nói:
Đợt cướp bóc lần đầu tiên, chúng tôi gặp may nên đã thu về vô số vàng bạc, tơ lụa và những hàng hóa có giá trị khác. - Ông ta được cho là người giàu nhất ở thành Babylon đấy! – Bansir buột miệng. - Lúc còn trẻ, tôi đã không nhận ra được điều đó.
Ông Arad còn giẫm đạp lên những mảnh vụn đó cho đến khi chúng biến thành bụi. - Tôi xin lỗi, tôi thật tiếc về điều đó. - Dạ thưa bệ hạ! Điều đó cùng với lòng ham thích làm giàu của hạ thần nữa ạ!
- Xin vui lòng cho biết, hiện nay anh đang kiếm sống bằng nghề gì? - Để hiểu rõ vấn đề, chúng ta cần nghe càng nhiều càng tốt những kinh khác nhau về sự may mắn. - Còn để cho con cái của chúng ta sinh sống nữa chứ? – Bansir nói tiếp.
- Quả là một giấc mộng tuyệt vời. - Hiện nay tôi rất khấm khá! – Anh ta bảo. Vì vậy, nếu trong khi anh tới Smyrna mà bị bọn cướp lấy mất số vàng, hay lúc anh quay về bị bọn chúng phỗng tay trên những số hàng hóa ấy, thì anh sẽ lấy gì để trả nợ cho tôi? Nếu anh không có tiền để hoàn trả, có phải tôi đã mất hoàn toàn số tiền đó rồi không?"