- Merlin, Merlin, ông nhìn này! - Chàng giơ tay lên với những cây bốn lá xanh tươi - Tôi đến đây để chia vui với ông. Chàng làm việc miệt mài suốt đêm không ngơi nghỉ cứ như thể điều đó có ý nghĩa nhất trên đời bây giờ với chàng là tỉa cây vậy. Thế là cha tôi được thừa hưởng toàn bộ gia tài của ông chú để lại.
Dường như họ đang ngẫm nghĩ về một điều gì đó. Ông là người duy nhất biết rõ từng chân tơ kẽ tóc của khu rừng bao la này. Sự may mắn do chúng ta tự tạo ra mới là may mắn thật sự, và nó sẽ có thể ở với chúng ta lâu dài.
- Ta đã nói là CHƯA BAO GIỜ rồi mà - thần Gnome bực bội hét lên rồi quay đầu bỏ đi. Nếu chúng không hát, nước trong hồ sẽ không bay hơi, và nếu nước không còn bay hơi thì hồ sẽ bị đầy ứ, và nếu hồ quá nhiều nước gây ra ngập lụt thì rất nhiều cây cối và sinh vật trong rừng sẽ bị chết. Chắc có lẽ sau khi thay đổi đất mới thì điều phải làm tiếp theo là cung cấp nước cho nó.
Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi. Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi. Câu hỏi của con rất đơn giản: Một cây bốn lá thì cần bao nhiêu ánh sáng là đủ ạ?
Sid đứng yên lặng suy nghĩ. - Thôi được rồi, cậu hãy nói đi: Điểm khác biệt giữa sự may mắn tình cờ và sự may mắn thật sự là gì? Khi anh vừa đến được lâu đài, nó đổ sụp xuống lăn ra chết.
Chẳng còn gì để nói, Nott chậm chạp leo xuống núi. Nott quyết định hôm nay anh sẽ đi tìm hỏi thêm những người khác. Mọi việc cứ ngày càng tệ đi cho tới ngày hôm nay.
Tôi cũng luôn tìm kiếm những cơ hội mới ở bất kỳ nơi nào có thể. Ngay khi thấy Nott, con chim lập tức bay đi. Sequoia bắt đầu lắc lư thân hình vĩ đại của mình, cất lên tiếng nói nặng nề:
Bàn tay ông đang chuẩn bị sập cái cửa đá ngăn cách ông với thế giới bên ngoài, thế nhưng ông vẫn trả lời Sid: Thế nhưng cả thần Gnome lẫn Bà chúa hồ đều khẳng định với ta rằng chưa từng có một cái cây bốn lá nào mọc trong khu rừng Mê Hoặc cả. Nhưng cuối cùng khi tôi đã có thể thực hiện được ý tưởng này thì lại không còn đủ tiền nữa.
Nott - hiệp sĩ áo đen - leo lên lưng ngựa bắt đầu một ngày mới không được lạc quan cho lắm. - Anh đúng là một Hiệp Sĩ Chân Chính mà tôi ước ao được gặp! Hãy giữ thanh kiếm này - nó sẽ giúp anh luôn có được sức mạnh và niềm tin! Và hãy giữ lại cho mình một cây bốn lá. Các hiệp sĩ nhìn nhau.
- Tôi có thể giúp bà - Sid đề nghị - Nhưng bà có biết một cây bốn lá thì cần bao nhiêu nước không ạ? Vì thế Sid cố làm cho ông ta nguôi giận: Và cuộc gặp gỡ này đã không đúng với tinh thần cây chuyện.