Tôi nhớ là nhà lãnh đạo tối cao của đất nước chúng tôi(Yang Di-Pertuan Agong), ngài Azlan Shah, lúc ấy được yêu cầu đứng ra dàn xếp tình hình. Từ đó,bạn có thể hiểu ra tại sao một số phụ nữ rất ủ rũ trong kì kinh nguyệt . Ngày chồng bà trao chìa khóa cho bà cũng là ngày một Balbir mới tái sinh.
Sears & Roebuck đã mất đến phân nửa đội sáng lập đầu tiên,nhưng lại có được một tài sản lớn vào năm 1895. Tất cả những điều này thật sự là một quá trình tự nhiên khi một người nếm trải thất bại. Chỉ có những ai đó, dù trong những hoàn cảnh tồi tệ, vẫn có những SUY NGHĨ MỚI GY NHIỀU CẢM HỨNG mới chịu trách nhiệm về những suy nghĩ của họ! Điều này thoạt đầu nghe có vẻ đơn giản nhưng không hiểu sao có rất nhiều người không hiểu được điều này để ứng dụng nó.
Nhưng bạn không thể bỏ cuộc. Trong Đảng, sự nghiệp chính trị của ông trải qua nhiều thăng trầm. Nỗi sợ hãi làm đánh mất quyền lực là hư hỏng người sử dụng nó và nỗi sợ hãi trước tai họa của quyền lực làm hỏng những người lệ thuộc nó.
Vì thế, chúng ta xem thường những kẻ bị thất bại và nhìn những kẻ “bỏ cuộc” bằng con mắt khác hẳn. Một lần,như thường lệ,Socrates thảo luận về vấn đề các khái niệm và ý tưởng với một người bạn ở nhà mình . Dù không có nỗi sợ hãi, cũng xin ghi nhớ rằng dù bạn làm bất cứ điều gì, hãy biết chắc rằng mọi điều bạn làm không gây hại cho người khác mà trái lại đem lại lợi ích cho mọi người.
"Bạn chỉ biết quý vẻ tráng lệ của các đỉnh núi cao vời vợi khi đã đúng ở vực sâu thẳm nhất " Chưa từng có ai đạt được thành công xứng đáng mà không một đôi lần thấy một chân của mình lơ lửng trên bờ vực của thất bại. Sau cùng, bà bị thu hút vào công việc lắng nghe những chuyện đau buồn và bất hạnh của người khác đến nỗi bà quên cả việc kiếm hạt mù tạc thần kỳ, mà không nhận ra rằng chính điều đó đã thực sự làm dau khổ biến khỏi cuộc đời bà.
“Chỉ số IQ đóng góp nhiều lắm là 20% vào yếu tố quyết định sự thành công trong cuộc đời, 80% còn lại phụ thuộc vào các tác động khác”. Cũng như nhiều bác sĩ mới tốt nghiệp ở khoa ngoại lúc ấy, ông ước mơ được tiếp tục tho học khóa đào tạo y ở Mỹ. Các khó khăn có thể đe dọa người thiếu nghị lực nhưng lại là những tác nhân tích cực đòi với những cương quyết và dũng cảm.
Nhưng dù thế nào đi nữa, điều đó cũng dẫn đến kết cục là sự sỉ nhục mà xã hội “dành cho” sự thất bại, điều này dẫn dắt ta trở lại với những gì tôi đã nhắc đến trong chương trước – xã hội đã áp đặt một giá trị hết sức thấp kém và tiêu cực lên kinh nghiệm thất bại. Anh đang đi dạo trong sân. Đặng bị Mao hất cẳng trong cuộc cách mạng văn hóa rồi lại được Mao triệu hồi và sau đó lại bị vợ của Mao lật đổ.
Nhưng mạng sống của ông được bảo toàn khi Mỹ can thiệp. Lúc 22 tuổi, ông đến Indonexia không một xu dính túi. Như vậy, theo phương châm trên, trong mọi việc ta làm, trước tiên ta nên là “người cho” và sau đó mới là ‘người nhận’.
“Ông là một tên thầy tu dơ bẩn”. Nhưng từ ngày đó trở đi, người lính một thời anh dũng kia không còn ở tuyến đầu nữa! Anh ta né tránh nguy hiểm và cố gắng tối đa bảo vệ mạng sống của mình! Vì vậy , ở chính nơi trước kia bạn đã đưa ra những sai lầm, bây giờ bạn có thể đưa ra những lựa chọn khôn ngoan hơn và do đó có thể tránh được mọi thương tổn mà sự lựa chọn sai lầm trước kia đã mang đến cho bạn”.
Lần nọ, nhà máy của nhà phát minh vĩ đại Edison bốc cháy. Quyển sách này không có ý định can thiệp vào các niềm tin thiêng liêng của độc giả, nhưng tôi xin chân thành khuyên những người như trên lần giở lại cuộc sống của họ trong quá khứ để tìm ra “nhân” của thế tiến thoái lưỡng nan mà hiện tại họ đang gặp, thông qua một kĩ thuật được gọi là “đi ngược về quá khứ”. Nhưng việc cố gắng chung sống với nhau về sau lại làm nảy sinh vấn đề”.